Sống Tỉnh Thức
VIETNAM WITHIN ME, A SILENT GRATITUDE.
These past few days, like any other, I woke up early to begin my morning meditation. But in that stillness, it wasn't just the familiar rhythm of breath but a growing anxiety creeping into my heart. It started with the initial news about a low-pressure area over the Philippine Sea, its potential to strengthen into Tropical Storm Auring, and the warning of its risk of entering the South China Sea, widely reported by the media. As someone who has previously provided forecasts, I understood clearly what this meant. That feeling has been lingering within me for days, a silent premonition that couldn't be dismissed. More than anyone, I wished my forecasts would not come true. And I continue to pray with every passing day, with every breath, that if the storm arrives, it will pass peacefully.
VIỆT NAM TRONG TÔI, MỘT LỜI TRI ÂN KHÔNG TIẾNG NÓI
Mấy hôm nay, như mọi ngày, tôi dậy sớm để bắt đầu thời thiền sáng. Nhưng trong sự tĩnh lặng ấy, không phải chỉ là nhịp thở quen thuộc mà là một nỗi lo lớn hơn mỗi ngày đang len lỏi trong tim tôi. Khi những dòng tin đầu tiên về áp thấp trên biển Philippines, khả năng mạnh lên thành bão nhiệt đới mang tên Auring, và cảnh báo nguy cơ tiến vào Biển Đông đã được nhiều báo đài đưa tin. Là người từng đưa ra những thông tin dự báo trước đó, tôi hiểu rõ điều này có nghĩa là gì. Cảm giác ấy âm ỉ trong tôi mấy ngày nay, như một dự cảm lặng thầm nhưng không thể xem nhẹ. Hơn ai hết, tôi mong mỏi những dự báo của mình sẽ không thành hiện thực. Và tôi vẫn cầu nguyện từng ngày, từng hơi thở để cơn bão nếu đến, sẽ đi trong hiền hòa.
Câu chuyện từ Himalaya: Đôi bàn tay đông cứng, Sự sợ hãi và Sức mạnh vô hạn của ý chí
“...Ahh đau quá…đau quá…Eli Eliiii, Sherpa, Sherpaaaa ơi…tay Kim đau quá, không cử động nữa rồi, chết rồi, mất cảm giác rồi, đau buốt quá…” “Không ổn rồi, không ổn rồi” “Đôi tay cô ấy lạnh cóng hết rồi” “Cố lên, cố lên, để tôi giúp cô. Đừng khóc nhé, nước đông lại sẽ khiến cô nghẹt thở đấy” “Urrr, đau quá, tôi không chịu được nữa, đôi tay tôi còn nữa không?!” “Cố lên, tập trung vào, cô sẽ ổn thôi, đừng đầu hàng …”
The Story from the Himalayas: Frozen Hands, Fear, and the Boundless Power of Will
“...Ahh, it hurts… it hurts so much… Eli, Eliiii, Sherpa, Sherpaaaa, my hands hurt too much! I can’t move them anymore, I’ve lost feeling in them… they’re freezing, it’s excruciating…” “This isn’t good, this isn’t good at all.” “Her hands are completely frozen!” “Hang in there, let me help you. Don’t cry—if your tears freeze, it’ll make it harder to breathe.” “Urrrgh, the pain is unbearable! Are my hands still there?!” “Stay focused. You’ll be okay, just don’t give up…”
Statement by Vashna Thiên Kim from the Himalayas and the Journey of Sacrificing a Life for Humanity’s Future
I am Vashna Thiên Kim. In the past, people knew me as someone with extraordinary abilities, a healer of mysterious illnesses, a spiritual guide, a mystic, a teacher... but none of that matters anymore. Today, I stand before all of you as nothing more than a flesh-and-blood human being—a person living in this world, simply human. I speak these words not to make you believe me, but so that those who recognize me, know my voice, and hear my call will step forward and follow me. I say this to awaken the souls of those who are waiting to be stirred. I say this for the world to realize that it is time to change before reaching the ultimate moment of reckoning. I do not need your belief because salvation will come from the voice within you.
LỜI TUYÊN BỐ CỦA VASHNA THIÊN KIM TỪ HIMALAYA VÀ HÀNH TRÌNH ĐÁNH ĐỔI MẠNG SỐNG VÌ TƯƠNG LAI CỦA CHÚNG TA
Tôi là Vashna Thiên Kim. Trước đây, mọi người biết đến tôi như là một Người có khả năng đặc biệt, một Người chữa được nhiều bệnh lạ, một Người chữa lành, một Nhà huyền học, một Nhà tâm linh, một Vị thầy… nhưng những điều đó không quan trọng. Vì giờ đây, tôi đứng trước toàn thể mà tuyên bố với tư cách của một con người bằng xương bằng thịt, một con người sống giữa thế gian, chỉ là một con người. Tôi nói ra những điều này không cần bạn phải tin tôi. Tôi nói ra những điều này để những người nhận ra tôi, biết tiếng tôi, nghe thấy tôi sẽ bước đến theo tôi. Tôi nói ra những điều này để linh hồn những người đang chờ đợi được tỉnh giấc. Tôi nói ra những điều này để thế giới nhận ra đến lúc phải thay đổi trước chạm đến thời khắc thật sự. Vì sự cứu rỗi sẽ đến từ tiếng nói bên trong.