Sống Tỉnh Thức
Các dấu hiệu: Bạn là một người sống tỉnh thức
Trong sự tinh giản hoá mọi thứ, quá trình tự thanh lọc/ chữa lành cứ âm thầm diễn ra bên trong một con người đang thức tỉnh, rung động tại các thể năng lượng bên trong họ cũng trở nên hài hòa thuần khiết và hợp nhất, đó là lúc "Giác Quan Thứ Sáu" (trung tâm năng lượng luân xa 6) của con người có được khoảng trống và dưỡng chất vô hình để hồi sinh, nó đã từng bị chèn ép nghẹt thở để ngủ vùi trong những tháng năm quá khứ, mà tâm trí ngập ngụa với vô vàn tạp niệm, con người chúng ta thường mắc một lỗi là lối mòn tiềm thức, hay dựa vào tri thức của mình để cố gắng phân tích và lý giải mọi điều xảy đến, hoặc tự mình hướng đến những điều mà mình cho là đúng với sự hiểu biết giới hạn nhị nguyên, nên luôn làm theo những "thói quen và định kiến xã hội", mất kết nối với bên trong mình.
1. Sống tối giản
Bạn đã trải qua quá trình chuyển hoá thanh lọc cả thân lẫn tâm, bạn ý thức được những điều diễn ra trong cuộc sống của bạn, là những phần nghiệp bạn gánh trên vai để trải nghiệm/ học các bài học là để cân bằng nghiệp quả, từ đó bạn trải qua giai đoạn:
- Tiền tỉnh thức: nhiều nghiệp trồi và khủng hoảng xảy ra...
- Giai đoạn những bước đầu trên hành trình tỉnh thức: sụp đổ niềm tin ở mọi thứ bên ngoài, thay đổi nhận thức...
Những điều trên giúp bạn sáng rõ, thấu tuệ để gỡ bỏ đi rất nhiều thứ không còn tương thích với bản thân từ bên ngoài: các mối quan hệ, vật chất ngoài thân, mục tiêu, danh vọng, địa vị... bạn sẽ muốn đơn giản hoá mọi thứ, không để những gì không cần thiết làm nặng nề, vướng mắc thêm trên hành trang của mình.
Còn bên trong, bạn cân bằng sống với con người thật của mình, buông bỏ những ảo vọng, kỳ vọng và mưu cầu. Lúc này đây cuộc sống của bạn rất thực tế và được tối giản hoá hết mức. Bạn không cần phải là ông này, bà nọ nghề nghiệp vị trí đáng ngưỡng mộ, không cần quần là áo lụa để làm thước đo cho giá trị của mình, không ép mình giả lả với những mối quan hệ độc hại, không có quá nhiều đồ đạc quần áo, không chạy theo thời thế ở bất cứ việc gì, ăn uống thuận tự nhiên, lắng nghe cơ thể, sống tối giản từ trong ra ngoài, hình như đã tiết chế được các nhu cầu đòi hỏi không cần thiết của cái tôi hay thế giới quan bên ngoài, lúc này bạn rất "tĩnh", như đứng yên quan sát thế giới vậy, nhận biết rất rõ ràng mọi thứ đang diễn ra.
2. Đánh thức con người thật bên trong và phát triển trực giác mạnh mẽ
Trong sự tinh giản hoá mọi thứ, quá trình tự thanh lọc/ chữa lành cứ âm thầm diễn ra bên trong một con người đang thức tỉnh, rung động tại các thể năng lượng bên trong họ cũng trở nên hài hòa thuần khiết và hợp nhất, đó là lúc "Giác Quan Thứ Sáu" (trung tâm năng lượng luân xa 6) của con người có được khoảng trống và dưỡng chất vô hình để hồi sinh, nó đã từng bị chèn ép nghẹt thở để ngủ vùi trong những tháng năm quá khứ, mà tâm trí ngập ngụa với vô vàn tạp niệm, con người chúng ta thường mắc một lỗi là lối mòn tiềm thức, hay dựa vào tri thức của mình để cố gắng phân tích và lý giải mọi điều xảy đến, hoặc tự mình hướng đến những điều mà mình cho là đúng với sự hiểu biết giới hạn nhị nguyên, nên luôn làm theo những "thói quen và định kiến xã hội", mất kết nối với bên trong mình. Trực giác cũng chính là cầu nối để ta kết nối lại với bản chất thật bên trong mình, mở ra sự thật đằng sau mọi sự vật, hiện tượng đang diễn ra, không có trực giác nhạy bén dẫn dắt, đồng hành, chiến đấu và công phá những bức màn che dày đặc tâm trí, thì con người sẽ cứ mãi say mê với vô vàn phép toán của một đời phân tích và kết luận, trực giác vốn vận hành, phát ra tín hiệu dựa trên sự thật, cho nên nó hướng con người đến sự giản đơn, thuận tự nhiên.
Thời điểm này, bạn sẽ lắng nghe tiếng nói bên trong mình nhiều hơn những thông lệ bên ngoài cho là đúng để hành xử, ứng dụng vào cuộc sống. Bạn sẽ muốn tìm hiểu về tâm linh, khoa học tâm thức, những gì liên quan đến các tri thức vượt khỏi tầm hiểu biết của con người. Có thể nói trên hành trình tỉnh thức, người càng có nhiều kiến thức trước đây, học vị càng cao, càng dễ cố chấp vào lượng khổng lồ kiến thức mà mình có, thì tuýp người này sẽ gặp nhiều trở ngại hơn so với người bình thường trên hành trình sống tỉnh thức.
3. Thu mình lại hơn với bên ngoài xã hội nhưng sống với nội tâm mới, muốn cho đi và chia sẻ nhiều hơn
Chắc chắn rồi chúng ta là ai, chúng ta quan trọng hay vĩ đại tới mức nào, những tính chất đó đều do bởi chúng ta tin vào sự dán nhãn và đánh giá của người đời cùng những ảo vọng, kỳ vọng của chính mình, để rồi tự trói chặt bản thân mình vào trong guồng quay cuộc sống xã hội, phải có mặt rất nhiều buổi hội họp, xuất hiện nhiều nơi, tạo lập nhiều mối quan hệ để khẳng định bản thân.... những điều này được thay thế bằng sự khiêm nhường và thu mình lại. Thu mình lại so với trước đây không phải cố ý chối bỏ bản thân, không phải là lẩn tránh, người ta nhận ra được một lẽ tự nhiên rằng: bản thân họ thực sự chẳng là gì ngoài một sự hiện diện đơn thuần khi nhìn về điểm không có khởi đầu cũng không có kết thúc của tạo hoá, họ nhìn được tổng thể cội nguồn để nhìn thấy bản thân trong mọi người, hướng đến bản chất thật của sự sống, đó là tình yêu thương vô điều kiện. Cũng lúc này đây, bạn cảm nhận sâu sắc về bản thân và muốn một mình trong thế giới của chính mình, chiêm nghiệm và đúc kết, bạn cũng cảm nhận thế giới xung quanh thật khác, bạn như một con cừu đen lạc giữa bầy cừu trắng, cô độc là do bạn chọn chứ không cô đơn.
Để từ đó nếu có tự dán mác cho mình một danh tính mới, thì đó chỉ là cái cách để thu hút sự kết nối, giúp họ chia sẻ đi những điều lợi lạc ra thế giới bên ngoài, thường giai đoạn này mọi người sẽ cho mình một danh tính mới, như là một sự tái sinh, bắt đầu một cuộc đời mới vậy, nhưng ngược lại nếu như sự khuếch trương danh tính không đơn thuần là để lan toả, thực hiện nhiều điều tốt đẹp đến cho cộng đồng vì cái chung, mà là để điểm tô cho vinh quang và lợi ích riêng của họ thì sự thức tỉnh của họ chỉ còn là ngộ nhận, hơn nữa còn vướng mắc vào bài học mới trên hành trình tỉnh thức mà đa số ai cũng phải trải qua: đó là bài học về "cái tôi vi tế", "bản ngã tâm linh".
Vậy nên khi thật sự "tỉnh", đã hiểu được bản chất của sự sống, bước ra khỏi lớp màn che của thế giới nhị nguyên phân định, nhìn được điểm khởi đầu là một thể nên sẽ bắt đầu thu mình lại để làm việc với chính mình, hiểu được tất cả những điều cảm nhận được bên ngoài từ người khác là phản ánh chính bên trong mình. Nếu không thể nhìn lại điểm khởi đầu để chuyển hoá, thay đổi cách đối nhân xử thế, con người sẽ mãi không tốt nghiệp được bài học của mình trong kiếp sống hiện tại.
4. Không thù ghét
Những cảm xúc tiêu cực như bực tức, nóng nảy và khó chịu nhất thời vẫn có thể xảy đến như thường trong tâm trí người thức tỉnh nhưng chẳng có hệ thống nhận thức nào duy trì và gia tăng chúng thành lòng thù ghét. Họ biết cách làm việc với tâm trí, quán chiếu những tâm ma khởi lên bên trong, nhận diện nó để tự mình chuyển hoá những sự tiêu cực đó, không đổ lỗi ra bên ngoài, mọi thứ giờ đây của họ chỉ là làm việc với chính mình.
Sự lành mạnh và trong sạch trong tâm thức sẵn có vốn không cho phép những tâm tư như vậy còn tồn đọng, nên một khi đã kết nối được con người thật bên trong, sẽ có nhiều cảm xúc tiêu cực trồi lên để bạn nhận diện, học tập và chuyển hoá, thời gian này sự giằng co nội tâm, đấu tranh tư tưởng như tự chiến đấu với cái tôi của mình sẽ rất khắc nghiệt. Có chuyện gì xảy ra, bạn sẽ tự xem lại bản thân mình trước, mọi cảm xúc hay chuyện gì dù rất nhỏ cũng làm bạn nhạy cảm trigger lên, nhưng khi một người thực sự thức tỉnh trước một sự thật không gì có thể kéo họ quay về với phiên bản ảo tưởng trong quá khứ của sự thật đó nữa.
5. Không tranh cãi
Họ hiếm khi tranh cãi bởi vì nếu buộc phải tranh cãi là vì họ mong muốn cả đối phương cũng thu được lợi ích tích cực về sau. Người đời thường tranh cãi nếu không vì cái tôi thì cũng vì lợi ích của bản thân hoặc của phe nhóm mình, người thức tỉnh thì nhận thấy họ được khích lệ chỉ vì lợi ích của cái chung, không phải là ba phải, cũng không phải người ta không đủ năng lực suy xét đúng sai, trái lại họ thường sáng suốt hơn những cái đầu đang sôi sục, không tranh cãi bởi vì họ đủ sức nhận ra bức tranh tổng thể của nguyên nhân và kết quả, trong khi những tâm trí đang mắc kẹt trong năng lượng nghiệp quả vận hành lại không thể nhận ra để bước ra khỏi cuộc tranh cãi/ vòng xoáy nghiệp quả của các mối quan hệ.
Và họ cũng hiểu được luật tâm thức, nhận ra được tuỳ theo cấp độ nhận thức của mỗi người, mà sẽ có những nhận định khác nhau, phù hợp hành trình và mức độ trải nghiệm của họ, đúng sai lúc này chỉ có giá trị ngay tại thời điểm đó, vì thế họ tôn trọng hành trình của đối phương, có thể sai với họ nhưng đúng với người ấy tại thời điểm ấy, họ sẽ đứng qua một bên lặng lẽ quan sát.
6. Không mong cầu, không đòi hỏi
Người tỉnh thức hiểu quy luật cân bằng của vũ trụ và sống thuận tự nhiên, họ không đặt ra cột mốc hay mục tiêu phải đạt được, cũng vì thế mà người ta sống giản đơn cho dù đang sở hữu khối vật chất tài sản to lớn đến cỡ nào, những thứ đó cũng không phải để phục vụ những lợi ích cá nhân, nó dành cho ích lợi của thế giới đại đồng, với họ hạnh phúc không phải là gì đó đao to búa lớn cũng không phải thứ có thể đi tìm, nó thực sự giản đơn tới mức mà một người vốn chẳng nắm giữ vật chất gì cũng có thể trở nên hạnh phúc bất cứ khi nào họ muốn, đó là khi tâm hồn họ hiện diện trong thực tại và tự biết đủ, cho nên người ta cũng nói hạnh phúc là hành trình không phải là đích đến.
7. Không oán trách
Bởi không đòi hỏi họ không ra điều kiện, bởi không ra điều kiện nên họ không than vãn oán trách. Chẳng ai mong muốn những chuyện bất như ý, người đời thường phản ứng tiêu cực với những nghịch cảnh xảy ra trong cuộc sống, nhưng họ sẽ hoan hỷ với những nghịch cảnh họ đang trải nghiệm, vì họ nhận ra đó là điều cần thiết để họ học các bài học tâm thức hay trả những nghiệp còn dang dở, ở trong cảnh khó mà còn không mong cầu thoát ra, chỉ chiêm nghiệm đúc kết, vậy ở trong cảnh khổ mà không thấy khổ, thì làm gì còn mong cầu nào khác, ở trong cảnh khổ không thấy khổ chính lúc này mới vượt thoát khỏi cảnh khổ, chuyển hoá nghiệp. Cho nên hoàn cảnh không thay đổi, chỉ có tâm thức mình thay đổi thì nghiệp tự khắc chuyển dời.
8. Không sợ hãi
Một trong những trải nghiệm kỳ diệu tuyệt vời của một người thức tỉnh, là sự cảm nhận chắc chắn và rõ rệt về sức mạnh thực sự của chân ngã (con người thật bên trong) với những tầng nhận thức mới khiến cho họ không còn sợ hãi trước điều gì ngay cả nếu đã từng có trong quá khứ, cho dù nếu có họ có thể nhanh chóng tự mình hóa giải để cho những nỗi sợ không còn là vấn đề thường trực thế giới xung quanh, lúc này trong tâm trí họ đều đã được soi sáng bằng sự thật, nguy cơ về rủi ro đau bệnh hay những nỗi sợ cho tương lai không còn làm khó họ, sự mất mát không phải là lý do đem đến cho họ sự bất hạnh ngay cả là cái chết cũng là điều rất hiển nhiên họ hiểu được linh hồn vốn dĩ bất tử. Ngay khi người ta chấp nhận đơn độc cùng lối sống giản đơn tỉnh thức, họ đã sẵn lòng cho mất mát vì sự buông bỏ và thấu suốt, điều này cũng nói lên rằng một người thức tỉnh có thể làm chủ tâm trí mình trước mọi diễn biến tiếp đến trong cuộc đời.
9. Chấp nhận vô điều kiện với mọi điều xảy đến dù không biết trước
Con người đau khổ vì tự khoanh vùng an toàn cho riêng mình bằng những điều chắc chắn hoặc có thể đoán trước, trong khi đó luật vô thường của tạo hóa nhiều khi đưa đến cho con người những biến cố bất ngờ. Sự thật là mọi thứ luôn thay đổi, hiểu rõ điều này người ta giữ cho mình vững vàng trong từng phút giây hiện tại để luôn sẵn sàng với mọi khả năng tốt xấu có thể xảy đến ở tương lai, đó là cách khiến người ta từ bỏ thói quen ra điều kiện cho hạnh phúc. Mọi điều đều diễn ra thuận theo tự nhiên với tâm thái chấp nhận và sẵn sàng trước mọi điều, tất nhiên đó không phải là việc họ bất động ở yên ở đó để chào đón cả những điều tiêu cực, nó là cách người ta tránh khỏi khổ đau bất mãn hay sự kỳ vọng, với mọi điều khi không kỳ vọng có mất mát bạn cũng không đau khổ, có được bạn cũng không quá vui, mọi thứ lúc này sẽ về quân bình.
10. Tạo ra mục đích và ý nghĩa cuộc đời mới
Khi người ta đã tự tìm ra đáp án cho những câu hỏi lớn của cuộc đời như: mình là ai? Mình từ đâu đến? Mình sinh ra cuộc đời này để làm gì? Thì khi đó thế giới bên ngoài không còn khả năng can thiệp và lay chuyển niềm tin trong họ. Họ đã dũng cảm lột xác hoàn toàn và giải thoát mình khỏi toàn bộ quá trình đồng hóa bản thân với cái tôi không thật trong quá khứ, họ có thể không thực sự nhận ra sứ mệnh tâm linh của mình nhưng trực giác mạnh mẽ có thể dẫn dắt họ thực hiện sứ mệnh. Với nhận thức và trái tim rộng mở, họ có thể trở thành người hướng dẫn, tự chữa lành, người truyền cảm hứng tích cực trong cuộc sống, người hỗ trợ mọi người thức tỉnh hay một người đem những điều chân thực đến cho đời. Họ muốn tạo ra giá trị và sống một cuộc đời có ý nghĩa hướng đến tình yêu thương vô điều kiện và sự hợp nhất, mục đích cuối cùng của họ không chỉ đơn giản là sự hoàn thành sứ mệnh, họ sống để trải nghiệm linh hồn mình giữa vô thường trên suốt cả hành trình của cuộc đời, sống một cuộc đời tỉnh thức!
Vashna Thiên Kim