Phản Hồi Của Học Viên
Bài chia sẻ của bạn "Nhật Nguyễn" học viên USUHA REIKI LV1 - K02
Hoa rồi sẽ nở. Lớp học Usuha Reiki khoá 2 đã kết thúc được gần 1 tháng rồi và đến bây giờ mới có thể viết lên cảm nhận của mình. Trống rỗng, trở về không.
Bản thân mình đã học và thực hành một số phương pháp chữa lành và năng lượng cũng được một thời gian, nên kinh nghiệm và trải nghiệm cũng có chút “của ăn của để”. Vậy nên cứ đinh ninh là lớp này chắc sẽ qua đơn giản thôi. Vậy mà.... trật lất
Ngày hôm trước buổi khai giảng là mình bị ngộ độc, sức khỏe và cơ thể khá yếu, lúc thiền cũng có một số trải nghiệm nhưng khi vừa kết thúc là quên sạch. Trong một buổi thiền, mình nhận được thông điệp cho chính mình: “cái thấy biết của con sẽ làm cản trở cho việc cảm nhận”, và từ đó mình trở về con số không thật sự, không thấy năng lượng xoay vòng vần vũ đẹp đẽ như lúc trước nữa. Cảm giác có chút hụt hẫng vì không còn được thấy, được cảm nhận năng lượng như lúc trước nữa, cảm thấy tự ti hẳn, cứ như mình đang đi thụt lùi.
Dẫu biết rằng cứ đến ngưỡng bước qua một giai đoạn mới, một sự thay đổi mới thì sẽ phải trải qua một bài khảo thí. Nhưng lần khảo thí này nó lạ lắm, cứ...sao sao. Nên cảm xúc cũng vô định không có tên gọi.
Sau vài lần thực hành thì mình dần chấp nhận việc ko nhìn thấy năng lượng vì mình cần luyện tập khả năng cảm thọ qua thân, tức các giác quan ở bàn tay mình cần được đánh thức, cần được trải nghiệm nhiều hơn. Có chút xíu khởi sắc trong nhận thức .
Hôm nay mạnh dạn cho chồng làm chuột bạch, vẫn là ko thấy gì như mọi lần, trừ việc bàn tay cảm giác lực hút ở mỗi luân xa. Cảm thấy bản thân như đi thụt lùi, bao suy nghĩ cũng ập đến. “Lỡ khi chị Kim kiểm tra năng lượng lúc bế giảng, năng lượng mình lại thấp hơn lúc đầu thì sao nhỉ?” Và bao cái “lỡ như...” cứ lần lượt đến trong đầu. “Hãy chấp nhận sự thất bại của mình, công nhận nó đi, rồi con sẽ thấy! Lùi một bước, tiến hai bước. Nỗi sợ thất bại của con, sự mong cầu được công nhận của con, phải nhìn nhận ra nó, chấp nhận nó, vượt qua nó.” Một khối tròn ánh sáng tím cuối cùng cũng xuất hiện trở lại trong lúc mình nhận được thông điệp kia. Một cảm giác dịu êm, nhẹ nhàng như cởi bỏ hòn đá nặng trĩu trong lòng.
Hoá ra, mình không đứng yên tại chỗ như mình nghĩ, mình vẫn đang trên hành trình tìm lại chính mình, chữa lành mình, gặp gỡ những duyên định sẵn. Mỗi người mỗi hành trình, các anh chị em đều có những trải nghiệm khác nhau, mạnh mẽ có, mù mờ cũng có. Nhưng tất cả đều có lý do của nó cả, nếu ai cũng đang có những cảm xúc mơ hồ vì chưa có những trải nghiệm mạnh mẽ rõ rệt thì cũng đừng nản lòng nhé Đến thời điểm, hoa sẽ nở!
Bình luận: 0