“Tự chữa lành” và những bước đi đầu tiên trên hành trình “Chữa lành”
Khi bạn có quá nhiều vấn đề đến cùng một lúc: chúng khiến cơ thể bạn mỏi mệt, kiệt quệ năng lượng, đầu óc hoặc trống rỗng – hoặc quá tải – thần trí bất ổn và cả việc đánh mất niềm tin, động lực, hi vọng vào cuộc sống…. bạn sẽ bắt từ đâu?
Trước khi trở thành Vashna Thiên Kim của hiện tại, Kim đã mày mò, trăn trở tự chữa lành cho chính mình. Thời điểm đó, “tự chữa lành” không phải theo ý nghĩa của tây y, đông y hay là bất cứ loại hình y khoa nào khác như trong các bệnh viện. Đơn giản là mình tự giúp cho bản thân mình tích cực hơn, từng ngày một. Kim đã bắt đầu với việc không – làm – gì để nhìn nhận lại toàn bộ nội tâm…
Kế đó, Kim bắt đầu chữa lành trước ở phần thân thể.
“Không có một tinh thần khỏe mạnh ở một thể trạng yếu đuối”. Vậy nên Kim tìm hiểu về YOGA đầu tiên. Nhưng Kim không chỉ quan tâm đến việc rèn tập các tư thế YOGA tốt cho sức khỏe như số đông, Kim chọn tìm hiểu về VEDANTA YOGA. Vedanta là một trường phái triết học nằm trong Ấn Độ giáo, xem xét đến bản chất của thế giới hiện thực. – Từ Vedanta được ghép từ Veda – kiến thức và Anta – cuối cùng/kết luận, tạm dịch là Kiến thức cao nhất. Có nghĩa là những triết lý sâu sắc biến Yoga thành một lối sống đem tới lợi lạc tối thượng cho cả thân, tâm trí. Kể từ khi tìm hiểu chuyên sâu về YOGA, Kim nhận thấy tầm quan trọng của việc thực hành tư tưởng của YOGA như một lối sống để dành cho bản thân một cơ thể khỏe mạnh, trí tuệ minh mẫn và tinh thần vững vàng. Lần lượt, Kim lựa chọn những tổ chức quốc tế lớn, những tổ chức uy tín để tìm hiểu bài bản, thực hành chuyên sâu về nhiều lĩnh vực để bổ trợ cho con đường chữa lành, tỉnh thức bài bản, toàn diện nhất về các vấn đề từ thân – tâm – trí trong hiểu biết của xã hội hiện tại. Tuy nhiên, không như hiểu biết thông thường, những chứng chỉ, những bằng cấp hay những danh xưng chuyên môn không có nhiều ý nghĩa, giá trị đối với Kim. Đối với Kim đó chỉ là dấu mốc thu về trong hành trình khám phá những phương pháp và kiến thức còn được lưu truyền trong thời đại này.
Nhưng cũng từ đó, một sự thật đã được nhận ra, con người u mê luôn hình dung một cách dại khờ rằng kiến thức luôn đến từ bên ngoài nên hầu hết họ đều bám chấp vào bằng cấp và cố gắng theo đuổi danh vọng, địa vị và sự tôn kính. Đó là một sai lầm đáng buồn. Tất cả kiến thức thực sự đều đến từ bên trong. Vũ trụ bên ngoài không là gì cả, chỉ như một giọt nước trong dòng sông chảy vô tận. Cũng chính vì vậy, ít ai có đủ khả năng quan tâm đến thực sự gốc rễ của mọi vấn đề là gì để đưa ra được một giải pháp hoàn chỉnh. Chỉ sử dụng những kiến thức bên ngoài như hiện tại sẽ không bao giờ đi đến được nguồn cơn của vấn đề gây nên khổ đau, bệnh tật. Do dó, Kim đã luôn đau đáu suy nghĩ, nghĩ rất nhiều về giải pháp, về con đường nào sẽ thực sự giúp được mọi người, đâu mới là sự giúp đỡ đúng đắn, là sự “chữa lành” phù hợp nhất?
Nhắc đến việc này, hẳn chúng ta chưa thể quên được sự tàn phá nặng nề của thiên tai, bắt đầu mạnh mẽ từ những đợt mưa lũ lịch sử năm 2020. Thời điểm đó, có rất nhiều chương trình từ thiện, ủng hộ… và Kim cũng không ngoại lệ. Ban đầu chỉ là những đợt quyên góp, ủng hộ tài vật. Nhưng rồi Kim nhận ra cách đó không thực sự hiệu quả. Kim bắt đầu có những chuyến đi thực tế đến vùng lũ, vừa thăm hỏi, vừa tìm hiểu để đưa được sự trợ giúp đúng lúc đúng người. Những chuyến đi này mở ra cho Kim góc nhìn cởi mở, cảm thông sâu sắc hơn. Kim nhận thấy những nỗi đau khổ thiếu thốn về vật chất rất dễ được thông cảm, hỗ trợ. Nghèo thiếu ăn – cho bữa ăn, cho căn nhà, thậm chí giới thiệu cho một công việc – mọi thứ dễ dàng giải quyết trong niềm hoan hỉ. Nhưng bên cạnh nỗi khổ vật chất thì còn rất nhiều nỗi đau tinh thần. Tiền bạc mất có thể làm lại được, còn những nỗi đau mất mát, những vết thương kín đang ủ sâu bọc kín trong nội tâm kia, nếu không được chữa lành thì cơn đau có thể âm ỉ, đeo bám đến suốt cuộc đời. Từ nhận thức này, cùng với quá trình tìm về nội tâm, Kim đã thừa nhận những năng lực và năng lượng cảm xạ vốn có của bản thân để hỗ trợ cộng đồng. Cảm giác sợ hãi xưa khi bắt gặp những năng lượng âm u, lạnh lẽo, hay nhìn thấy, nghe thấy những thứ không thuộc về thế giới này đã thay thế bằng tình thương và sự thấu hiểu.
Chúng sinh bình đẳng. Trước khi thuộc về thế giới khác biệt, họ cũng từng như chúng ta, với đầy đủ hỉ nộ, ái ố... và cũng có những cơn chìm đắm vào trong những ham muốn, ảo tưởng một cách tuyệt vọng. Và các bạn biết không, trạng thái đau đớn của một người khép kín, trước sau chỉ nhìn xoáy vào nỗi đau và oán trách, thực sự là ở cảnh giới nào là đều như nhau. Nếu chịu khó quan sát, chính bạn cũng sẽ thấy xung quanh chúng ta không thiếu những nỗi đau khó lý giải.
Những cảm giác hận thù “sống để bụng, chết mang theo”. Những nỗi sợ mơ hồ kiểu sinh ra vốn đã thế. Hoặc có những vấn đề rất khó lý giải trên cơ thể, tinh thần mà không có máy móc, thiết bị tinh vi nào có thể rà soát chụp chiếu nhận ra rõ ràng nguyên nhân…; những kiểu hành động hỗn loạn, bất chấp mà người khác không sao hiểu nổi…; những kiểu cư xử kì lạ, rất quý người này, rất khó chịu với người kia một cách vô lý…; những mối quan hệ luẩn quẩn đau khổ không lối thoát… Hóa ra tất cả đều có lý do của nó, rất rõ ràng. Chỉ là ta có khả năng nhìn ra được hay không thôi.
Dĩ nhiên, vì vũ trụ có luật lệ, mọi sự can thiệp chưa đúng lúc, hoặc chưa đúng gốc rễ sẽ không thể giải quyết triệt để vấn đề. Lòng tốt muốn giúp đỡ, không đi kèm sự sáng suốt, có thể lâm vào cảnh “làm ơn mắc oán” hoặc bị lợi dụng. Kim của năm 18 tuổi mới chỉ thấy được những nỗi đau bề nổi và ra sức giúp đỡ về mặt vật chất trong phạm vi của mình. Lớn hơn chút, Kim tham gia các chương trình ủng hộ bà con lũ lụt, người nghèo đói, vùng sâu vùng xa. Tới khi đi tự trải qua những bài học, khám phá thế giới bên trong, Kim mới thấy được những nỗi đau tinh thần mới là khởi nguồn của mọi bi kịch.
Chúng ta đâu thể sống một đời thật bằng phẳng và tránh hết nỗi đắng cay? Thứ duy nhất chúng ta được chọn là chọn một thái độ đối diện rồi đi qua những biến cố. Có một sự thật là: Mọi người đều rất sợ sự trả giá, mà họ quên rằng nếu không đối diện thẳng với vấn đề thì cái giá phải trả, có khi còn lớn hơn nhiều lần. Nỗi sợ vốn không có thật, nhưng nó gắn liền với những giá trị sống mà con người đồng nhất với các yếu tố bên ngoài: nhan sắc, tiền bạc, danh vọng, địa vị, quyền lực…nên nó trở thành một cảm giác ám ảnh chi phối hành động của con người.
Khi đã chấp nhận năng lực của bản thân, với những kiến thức đã thu nạp, Kim đã đi vào trong, tìm hiểu sâu hơn về chính mình, đào sâu, khai phá những năng lực vốn có của bản thân, phát triển, ứng dụng nó để từng bước tiến tới “chữa lành” cho mọi người theo tâm nguyện đã xác quyết.