Sống Tỉnh Thức
Tình yêu dưới góc nhìn Tỉnh Thức (Phần 1)
Sự tích kể rằng, vào năm 270 sau công nguyên, Hoàng đế Claudius muốn xây dựng một đội quân hùng hậu nên bắt buộc tất cả đàn ông trong thành phải tham gia. Tuy nhiên, hầu hết người dân đều không muốn chiến tranh và có rất nhiều đàn ông trốn tham chiến vì muốn ở lại với những người phụ nữ mình yêu, vì vậy, hoàng đế đã ban lệnh cấm kết hôn.
Valentine khi đó là một vị linh mục đã bí mật đứng ra chủ trì hôn lễ trong bí mật cho rất nhiều cặp đôi thời đó, và ông cũng là một trong những người đầu tiên phản đối đạo luật vô lý này của hoàng đế. Tuy nhiên, cuối cùng ông bị phát hiện và bị giam giữ rồi xử từ vào ngày 14/02. Trong thời gian chờ ngày ra pháp trường, rất nhiều lá thư chứa đựng những lời yêu thương và cảm ơn đã được gửi đến Valentine. Và từ đó, ngày 14/02 hàng năm được lấy làm ngày tôn vinh vị linh mục này, tôn vinh cho tình yêu lứa đôi. Nhân ngày lễ tình nhân này, Thiên Kim cũng muốn ghi ra đôi dòng suy nghĩ và tản mạn về tình yêu và năng lượng tình dục.
Chắc hẳn ai trong chúng ta, ít nhiều gì, cũng sẽ có một hình mẫu lý tưởng về nửa kia của mình. Đơn giản nhất là mong có được người yêu đẹp trai, xinh gái, khác nữa thì mong nửa kia của mình đầy đủ, dư dả vật chất, hay hơn nữa thì lại mong muốn tìm được một người có sự chân thành, chăm sóc và an toàn, hay muốn tìm một người có thể chấp nhận tất cả những lỗi sai, những khuyết điểm, và luôn bao dung, kiên nhẫn với mình. Vậy chẳng phải tất cả những điều đó đã thể hiện rằng, trong tình yêu, đa số chúng ta đều không yêu đối phương mà chỉ đang yêu chính bản thân mình hay sao? Nhất là trong thời kỳ xã hội hiện đại và phát triển như bây giờ, con người ngày càng trở nên thực tế, càng yêu cầu, với ra ngoài kia với những nhu cầu về vật chất thì những mong muốn này lại càng được thể hiện rõ hơn. Vì thế mà tình yêu của chúng ta đã trở thành một tình yêu có điều kiện.
“Tôi yêu anh ấy vì anh ấy mang đến tiếng cười cho tôi".
“Tôi yêu cô ấy vì những sự chăm sóc nhỏ nhặt cô ấy dành cho tôi hàng ngày".
“Tôi yêu anh ấy vì anh là một sự lựa chọn phù hợp với tôi lúc bấy giờ".
“Tôi yêu cô ấy vì cô ấy yêu tôi”.
........
Nhưng tuyệt nhiên rất ít ai nói rằng: “Tôi yêu người ấy không vì gì cả.”
- Vậy tại sao chúng ta lại chỉ mang trong mình tình yêu có điều kiện?
Đó là vì không ai trong chúng ta là hoàn hảo, mỗi một mong muốn, suy nghĩ về hình mẫu mà ta dành cho đối phương đều chính là những điều mà ta khuyết thiếu bên trong. Bạn yêu một người vì người ấy mang lại cho bạn cảm giác ấm áp, vậy có thể là do quá khứ bạn chưa bao giờ được trải nghiệm điều ấy. Bạn yêu một người vì họ luôn chăm sóc bạn, luôn mỉm cười chào đón bạn mỗi khi bạn trở về nhà, đó là vì nó thoả mãn nhu cầu được chăm sóc, thoả mãn nhu cầu được vỗ về của bạn; hay như bạn yêu một người vì người đó chấp nhận và sẵn sàng chăm sóc những đứa con của bạn, thì đó là vì bạn thiếu đi một người chồng/vợ, các con của bạn thiếu đi một người cha/mẹ,... Vì thế nên trong chuyện tình yêu, rất ít ai có thể sống vì nhau hoàn toàn đến tận cuối đời. Mỗi người đều mang trong mình những bản sắc riêng, những cái tôi riêng mà họ khó có thể dung hoà với đối phương.
Ban đầu khi đến với nhau hay vẫn còn ở giai đoạn tán tỉnh, chúng ta có thể vì muốn có được đối phương mà vô tình hay hữu ý giấu đi những cái tôi, bản ngã mà có thể là bức màng ngăn cách giữa bạn và người ấy. Rồi dần dà về lâu về dài, “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra,” những cái tôi của bạn, những sự không vừa ý của hai người về nhau dần dần được bộc lộ ra. Bạn và đối phương dần lắng nghe nhau ít hơn, chia sẻ với nhau ít hơn vì ai cũng muốn được “xả", ai cũng muốn được quan tâm, được yêu thương, thế nên chỉ muốn hét vào mặt đối phương rằng: “Em/anh mệt mỏi rồi", “Ở với anh/em nên em/anh mới khổ thế này”. Vậy là những sự cãi vã, những sự lục đục diễn ra. Dưới góc độ năng lượng thì điều này chính là sự tương tác năng lượng khi hai bên không còn có chung tần sóng với nhau. Năng lượng trong suy nghĩ và tâm thức của người này làm gợi lên sự khó chịu hay “dội” ngược lại với năng lượng trong suy nghĩ và tâm thức của người kia. Thông thường, sẽ chẳng mấy ai cùng nhau vượt qua được giai đoạn này mà để cái tôi tâm trí làm chủ, để những sự cãi vã, những sự khó chịu về nhau ngăn chúng ta hiểu nhau rồi dẫn đến ngõ cụt của cuộc tình. Tình yêu đã hết, có những cặp đôi chọn dừng lại, nhưng cũng có những cặp đôi chọn đi tiếp. Họ có thể đi tiếp vì nhiều lý do, vì con cái, vì gia đình, vì sĩ diện, vì công việc, hay chỉ đơn giản và vì tình dục.
Vậy tại sao lại có tình dục? Năng lượng tình dục mạnh đến mức nào mà có thể giúp một cặp đôi duy trì sự gắn kết lâu đến như vậy dù cho không còn tình yêu với nhau nữa?
Theo nghĩa đen, hoạt động tình dục thể hiện sự kết hợp của 2 cá thể khác nhau để trở thành 1. Em bé được sinh ra chính là sự kết tinh của 2 cá thể đó. Ở nghĩa bóng, năng lượng tình dục chính là sự hợp nhất âm dương, mọi thứ trở thành một, và chính vì vậy mà tạo ra sự thăng hoa, khoái lạc khi sự hợp nhất diễn ra. Ở góc độ năng lượng, phải nói rằng sự hoà hợp âm dương chính là bản chất của vũ trụ, có sự hoà hợp âm dương mới có sự sinh sôi ra vạn vật. Chính vì vậy mà năng lượng tình dục nguyên thuỷ có thể coi là nguồn năng lượng mang sự sinh sôi và gắn kết mạnh mẽ nhất trong vũ trụ.
Tất thảy mọi vật trên vũ trụ này đều có tính hai mặt, đều có năng lượng âm và dương. Tuy nhiên hầu hết chúng ta đều quên đi điều này mà chỉ bộc lộ ra một mặt. Ví dụ như một đồng xu được đặt trên mặt phẳng thì ta chỉ thấy được một mặt của nó, một người đàn ông thường chỉ bộc lộ ra tính nam của mình chứ ít ai thấy họ “dịu dàng", “đằm thắm", hay một người phụ nữ thường sẽ chỉ bộc lộ ra mặt nữ tính của mình chứ ít ai nghĩ mình có thể cũng mạnh mẽ, cũng quyết đoán, cũng hiếu thắng, hay bảo vệ được người khác như một người đàn ông. Chính vì tính chất chỉ bộc lộ ra một mặt này mà tiềm thức chúng ta luôn hướng đi tìm nguồn năng lượng âm/dương để hoà hợp, tìm lại mặt còn lại của năng lượng bị ẩn đi trong chính mình và tạo ra sự sinh nở. Đây cũng chính là một trong những lý do bắt nguồn cho tình yêu, bắt nguồn cho trải nghiệm và bài học của con người với tình yêu. Ở những người đã tu tập lâu, họ còn có thể tự đạt đến trạng thái thăng hoa trong tình dục bằng chính năng lượng dục ở bên trong họ kể cả khi không có sự giao hợp diễn ra. Năng lượng dục sẵn có này sau đó được chuyển hoá thành năng lượng tâm linh.
Hiện nay, đời sống hối hả kéo theo sự phát triển của xã hội, cùng hàng trăm những hệ tư tưởng khác nhau được mang ra trên thế giới này đã làm tâm thức về tình dục của đại đa số chúng ta bị sai lệch, năng lượng về sự hợp nhất trong tình dục cũng vì thế mà bị biến tướng đi. Con người dần có sự đa dạng hoá về sở thích tình dục mà hầu hết là bắt nguồn từ sự ham muốn và những ảo vọng tâm tưởng, khiến cho năng lượng chung của toàn thể cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều. Thế giới hối hả, con người vội vã nên cũng chẳng mấy ai dành được thời gian ra để lắng lại và suy nghĩ về những khía cạnh đời thường một cách sâu sắc và đúng với bản chất của nó.
Đa phần chúng ta ham muốn tình dục chính là vì cảm giác thăng hoa, sung sướng mà nó mang lại. Khi ham muốn đó nổi lên, chúng ta chỉ đơn giản là muốn tìm một người thoả mãn ham muốn đó cho mình, từ người chồng, người vợ, người yêu, cho tới người tình, hay thậm chí là cả những người lạ với mối tình một đêm. Chúng ta không có đủ thời gian để tự mình lắng lại, tự mình cảm nhận và làm chủ tâm trí, tách bạch phần bản năng với phần người, vì vậy mà luôn để ham muốn làm chủ.
- Tại sao lại như vậy thì chúng ta có thể chia thành 2 khía cạnh để phân tích:
Đầu tiên, tình dục là bản năng sẵn có của con người và là nguồn năng lượng mạnh mẽ, sáng tạo thiêng liêng nhất bên trong mỗi người. Vậy nhưng hầu hết con người chưa hiểu rõ hết được quyền năng của năng lượng có thể tái sinh mọi thứ này, chỉ sử dụng nó theo bản năng đúng chất phần "con" trong con người. Bản năng bên trong mỗi người đều có dục tính, và nếu năng lượng tình dục không được giải toả sẽ tích tụ ngược vào trong dẫn đến bức bối, rối loạn và hậm hực (về mặt năng lượng thì sẽ ảnh hưởng đến luân xa 1 và luân xa 2 của chúng ta). Sự bức bối và túng thiếu năng lượng dục bên trong này sẽ khiến con người ta luôn phải đi tìm bạn phối ngẫu để giải phóng năng lượng dục bên trong. Nhưng nếu như ta chỉ sử dụng nó như một sự thoả mãn cực khoái thì sẽ không đem lại kết quả gì và người ta cũng sẽ không bao giờ cảm thấy đủ. Chính vì thế mà sinh ra việc một người có thể đi tìm hết người này đến người khác để quan hệ, tiếp rồi lại muốn tiếp mà không cần có tình yêu.
Những con người, chỉ đi tìm sự cực khoái như trên không hề yêu hay quan tâm đối phương, cũng sẽ không có tần số rung động tương thích với đối phương. Khi đó hai người khác tần số rung động mà giao hợp với nhau thì trên thể năng lượng chính là một dạng giao thoa năng lượng không cùng tần số.
Khi này, người nào có năng lượng thấp hơn hoặc có nghiệp lớn hơn sẽ cộng hưởng với năng lượng của người còn lại và làm người còn lại bị ảnh hưởng, từ đó nảy sinh ra rất nhiều vấn đề giữa hai người. Biểu hiện đầu tiên có thể thấy đó là da dẻ, thần sắc của cả hai người càng ngày càng đi xuống. Đó cũng là lý do vì sao mà người ta thường khó thoát ra khỏi những mối quan hệ độc hại hơn, hay bị dính vào những mối quan hệ u tối, chỉ toàn năng lượng tiêu cực hơn. Và cũng sẽ càng ngày càng hành xử giống người có năng lượng tiêu cực hơn.
Còn với những người thật sự vì tình yêu mà muốn hoà hợp để có thể thật sự không còn phân biệt gì mà trở thành hợp nhất với nhau thì họ sẽ cùng tần số năng lượng và cộng hưởng để sinh ra một nguồn năng lượng lớn hơn, để từ đó mới thật sự nảy sinh ra sức mạnh của năng lượng tình dục bên trong mỗi con người.
Chính vì thế, khi đã thực sự đạt được sự thăng hoa thì có thể cả một thời gian dài bạn sẽ không thèm muốn chuyện đó vì lúc này bạn đã hình thành và luôn luôn giữ được sự kết nối với đối phương bằng một cách rất hoà hợp. Thậm chí chỉ cần nghĩ đến hay nắm tay đối phương là bạn cũng cảm nhận được năng lượng hạnh phúc, thăng hoa và đủ đầy. Bạn sẽ luôn có sự đủ đầy về mặt dục, ko cần phải giải phóng gì nữa, mà thậm chí còn có cảm giác hài lòng với tất cả mọi thứ. Đây chính là ý nghĩa của năng lượng dục đủ đầy: hạnh phúc, an lạc và nuôi dưỡng tâm hồn.
Chúng ta cần hiểu rằng, trên tất cả, năng lượng tình yêu và tình dục hiện hữu trên vũ trụ là để tìm về chính mình, để nhận ra tình yêu có sẵn bên trong mỗi người, và hoà hợp với nhau như một, trở về với tình yêu thương vô điều kiện, không phân biệt đó là tình yêu nam nữ, tình yêu gia đình, anh chị em, cha mẹ, con cái, bạn bè, đồng nghiệp…
- TÌNH YÊU VÀ SỰ MỘT MÌNH
Osho ông từng nói:
Năng lực ở Một mình là năng lực Yêu. Điều đó có vẻ ngược đời với bạn, nhưng không phải vậy. Đây là chân lý tồn tại.
Chỉ những người có năng lực ở một mình mới có năng lực để yêu, để chia sẻ, để đi vào cốt lõi sâu thẳm nhất của người khác, mà không sở hữu người khác, không trở nên lệ thuộc vào người khác, không thu nhỏ người khác thành một đồ vật, và không trở nên nghiện người khác.
Họ cho phép người khác tự do tuyệt đối, bởi họ biết, nếu người khác ra đi, họ vẫn sẽ hạnh phúc như bây giờ. Hạnh phúc của họ không thể bị người khác lấy đi, bởi vì nó không do người khác trao cho họ.
Vậy thì tại sao họ lại vẫn muốn ở bên nhau? Khi bạn yêu nhưng không có điều kiện, bạn tự cảm thấy một mình vẫn rất đủ đầy không khuyết thiếu, thì việc bạn ở bên cạnh một ai đó, nó không còn là một nhu cầu, mà nó là một sự xa xỉ. Họ thích sự chia sẻ, họ có nhiều niềm vui đủ đầy đến nỗi họ muốn rót nó sang cho ai đó. Họ biết cách chơi, cuộc sống của họ như một nhạc cụ độc tấu vậy. Người độc tấu sáo biết cách tận hưởng cây sáo một mình. Và khi người ấy đến và gặp một người độc tấu trống, cả hai sẽ cùng tận hưởng việc ở bên nhau, và tạo ra một sự hài hòa giữa sáo và trống”
Để đạt được điều này, chúng ta cần kết hợp Yêu và Thiền. Để chia sẻ phân tích tiếp tục về chủ đề này, Thiên Kim mời các bạn hãy theo dõi tiếp phần 2 của tuyến bài "Tình Yêu dưới góc nhìn tỉnh thức" về chủ đề: YÊU và THIỀN
Vashna Thiên Kim