Sống Tỉnh Thức
TẢN MẠN VỀ TÌNH MẸ
Mẹ - dù cho ở bất bất kỳ hình hài nào, dù cho có đối xử với bạn như thế nào thì cũng không thể phủ nhận được sự gắn kết giữa người mẹ và người con ruột của mình.
“Hổ dữ không ăn thịt con”, đó là câu nói cho ta thấy rõ được sự kết nối giữa người mẹ và đứa con mình sinh ra, cũng thể hiện được vì con mà người mẹ có thể thay đổi nhiều đến như thế nào. Người mẹ sinh ra ta chính là cánh cổng đưa ta đến với thế giới vật lý, là “nơi trú ẩn”, nơi nuôi dưỡng và cho ta nguồn sống trong những năm tháng đầu đời. Ngay từ khi còn là một phôi thai nhỏ bé như hạt đậu, chúng ta đã cùng mẹ trải qua những dư vị trong cuộc sống hàng ngày hay những cung bậc cảm xúc của người mang nặng đẻ đau chúng ta. Sự gắn kết về mặt sinh học dần dần dẫn đến sự gắn kết về mặt cảm xúc. Mẹ đau con cũng đau, mẹ vui con cũng vui và ngược lại. Sự gắn kết ấy vô cùng thiêng liêng và người mẹ nào trong giai đoạn mang thai có lẽ cũng sẽ cảm nhận được điều này. Sau khi con được sinh ra, sự gắn kết và thấu hiểu giữa hai mẹ con sẽ lớn dần lên theo năm tháng, theo những trải nghiệm và chiêm nghiệm giữa hai mẹ con lẫn trong cuộc sống.
Có những người mẹ và người con luôn có mối quan hệ tốt đẹp với nhau, là người bạn, đồng hành với nhau và có thể san sẻ mọi thứ trong cuộc sống, thì điều đó thật may mắn. Có những người mẹ lại có mối quan hệ không mấy tốt đẹp với con mình vì mình nói mà con không nghe, bảo mà con không chịu hay luôn lo lắng, bất an về con nhưng không làm cách nào để nói được với con điều đó. Ngược lại, cũng có những người con không thể bày tỏ nỗi lòng mình với mẹ, không dám tặng mẹ những món quà vào các ngày lễ, hay thậm chí tệ hơn là bị mẹ đối xử tệ bạc, bị bạo hành… Trải qua những điều đó, bản thân chúng ta có thể cảm thấy rất tệ nhưng đó lại chính là cơ hội tốt nhất và tuyệt vời nhất để thấu hiểu đối phương. Những cảm xúc tiêu cực hằn sâu trong chúng ta về người mẹ/người con là thứ mà có thể mất cả đời mới buông bỏ được, nhưng cũng có thể là thứ mà chúng ta có thể buông bỏ trong gang tấc khi có sự tỉnh thức và nhận ra bài học ẩn sau mỗi trải nghiệm, nguyên do ẩn sau mỗi cảm xúc. Và điều mà tôi muốn nói ở đây chính là việc muốn cổ vũ những người đang là mẹ và đang là con, hãy giải phóng những cảm xúc còn đang bị kìm nén với người con/người mẹ của mình. Không bao giờ là quá muộn nhưng cũng không bao giờ là quá sớm để bắt đầu thay đổi. Vì hôm nay là ngày của mẹ, nên tôi sẽ hướng sự ưu tiên đến những người mẹ đã và đang hiện hữu trên Trái Đất này.
Định nghĩa về người mẹ không chỉ dừng lại ở mức độ giữa người với người, mà chúng ta còn có thể nhìn rộng ra mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên. Mẹ thiên nhiên luôn bao dung, kiên nhẫn với chúng ta, luôn im lặng nhìn chúng ta học bài học của chính mình. Chẳng qua, tình thương của mẹ quá bao la rộng lớn khiến con mắt nhỏ bé của một con người không thể nhìn thấu cũng không thể cảm nhận hết được. Chúng ta luôn đằm mình trong sự thoải mái khi ở trong vòng tay của Mẹ mà ít ai nhận ra tình thương và sự chăm sóc ấy lớn đến nhường nào. Thậm chí, nhiều người con còn cho rằng tình thương của mẹ là điều hiển nhiên. Nhìn về mẹ thiên nhiên, mẹ đã cho con người môi trường, đất đai, tài nguyên, nhà cửa. Cho con người một nơi để trú ngụ và học hỏi. Thế nhưng, con người lại chẳng mảy may đoái hoài đến thiên nhiên mà chỉ mải chạy theo những danh vọng, tham vọng của mình mà tự huỷ hoại chính cái nôi nuôi dưỡng mình. Tuy rằng chúng ta đang sống trong thời đại tiệm cận sự tiên tiến nhất của khoa học và công nghệ, nhưng kèm theo đó chính là những công trình, nhà máy và cả những sản phẩm thương mại gây hại môi trường, tàn phá thiên nhiên. Từ những thứ đó, chúng ta đổ ra rác thải và những chất độc hại cho chính nguòi mẹ của mình, ra chính ngôi nhà của mình. Thế nhưng mẹ vẫn luôn im lặng và kiên nhẫn, vẫn luôn ngày đêm tự chữa lành những vết nứt, những tổn thương do chính các đứa con của mình gây ra, Tôi nói ở đây không phải để kêu gọi con người hãy bảo vệ môi trường, vì đó là điều chúng ta đã kêu gọi cả gần một thế kỷ nay và để thay đổi cũng cần cả một quá trình dài.
Tôi nói ra những điều này mục đích để nhấn mạnh về tình yêu thương vô điều kiện một chiều từ mẹ thiên nhiên, thứ tình thương mà tôi chắc rằng người mẹ nào cũng dành trọn cho đứa con bé bỏng của mình nhưng nghịch lí nó thường "một chiều". Dù bạn có làm gì, mẹ cũng bao dung và nhẫn nại, dung dưỡng...ngược lại, có thể mẹ bạn đã già... trí nhớ kém hơn, lại hay càu nhàu, hoặc đôi khi hay hỏi bạn cách sử dụng những đồ công nghệ trong nhà, bạn có gắt gỏng hay khó chịu, nếu phải hướng dẫn nhiều lần mà mẹ chưa hiểu không?! Tình mẹ thì bao la, mẹ có thể kiên nhẫn với các con mình khi chúng còn bé, có thể chăm con cả đêm quấy khóc, hay mớm từng muỗng cho con kiên nhẫn cả ngày.. mẹ chẳng mong gì hơn nhìn con hàng ngày lớn khôn và khoẻ mạnh và có thể hy sinh tất cả vì con... Khi nhớ lại hoặc xem những tấm ảnh thơ ấu mường tượng về mẹ đã chăm bạn qua từng giai đoạn, bạn cảm thấy như thế nào? Hãy thay đổi, không bao giờ quá muộn để bắt đầu! Đừng để thời gian cướp đi cơ hội để bạn gần mẹ, được trả ơn, được làm khác đi, được ôm ấp trong tình yêu thương thiêng liêng ấy.
"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không"
Vashna Thiên Kim